Đã gần khuya, cô con gái rón rén định ra khỏi nhà lúc mà lẽ ra phải đi ngủ thì bị ông bố phát hiện chặn ngay lại:
- Nói ngay! Muộn thế này còn định đi đâu nữa hả?
- Con định... chạy ù ra thùng thư để bỏ hai lá thư thôi mà bố!
- Thật ư?
- Bố không tin con à?
Cô gái phụng phịu.
- Hừm... tin quá đi chứ. Nhớ đi nhanh lên một chút, bố nghe thấy 'thùng thư' của con đã huýt sáo hai lần rồi đấy!
Cô gái ngượng đỏ ửng hai gò má:
- Bố cứ trêu con, làm gì có chuyện ấy.
- Sao lại không? Nhưng yên tâm đi con gái, hồi trẻ bố mày còn là... 'thùng rác biết kêu tiếng tắc kè' nữa ấy chứ! Qua mắt bố thế nào được!
Trương Ngọc Ánh và Trần Bảo Sơn chuẩn bị trở lại màn ảnh trong năm 2025 với hai vai trò khác nhau.
Nhớ tới gia đình, hình ảnh đầu tiên hiện về trong tâm trí tôi là dáng Ama (tiếng Dao là mẹ) ngồi bên bếp lửa từ lúc trời còn tờ mờ sáng...
Thanh Hương ngồi trên xe máy dựng dưới lòng đường quan sát toàn bộ cảnh đàn chị Tú Oanh bị đánh ghen trong "Hoa sữa về trong gió".
Trong một kỳ thi vượt cấp, cô giáo nói với học sinh:
1. Nhiên vội vã quay về khi trời báo hiệu sắp mưa. Tiếng sấm vang. Những trận gió gào. Từng đám lá rơi tới tấp.